Bình Luận về Lời Phát Biểu Khiếm Nhã của Tờ Báo Indonesia và Áp Lực Đặt Lên Bóng Đá Việt Nam

Lời phát biểu khiếm nhã của tờ báo Indonesia gần đây đã gây ra làn sóng phẫn nộ trong cộng đồng bóng đá Việt Nam. Sự vụ này không chỉ là một hành động thiếu tôn trọng mà còn là minh chứng cho sự thiếu chuyên nghiệp trong báo chí thể thao. Việc sử dụng ngôn từ phỉ báng và miệt thị không chỉ làm tổn thương tinh thần của đội tuyển quốc gia mà còn ảnh hưởng đến hình ảnh quốc gia. Bóng đá, từ lâu, đã là cầu nối văn hóa và thể thao giữa các quốc gia, và những lời phát biểu thiếu suy nghĩ như vậy có thể làm mất đi tinh thần thể thao cao thượng mà môn thể thao vua đã truyền tải.

Áp lực đặt lên bóng đá Việt Nam trong bối cảnh này là không nhỏ. Đội tuyển không chỉ phải đối mặt với sức ép từ đối thủ mà còn phải vượt qua những rào cản tinh thần gây ra bởi những lời phát biểu tiêu cực. Tuy nhiên, điều này cũng là cơ hội để các cầu thủ chứng minh sức mạnh tinh thần và sự đoàn kết của mình. Sự ủng hộ từ người hâm mộ và cộng đồng là động lực quan trọng, giúp đội tuyển có thể vượt qua mọi khó khăn. Hơn bao giờ hết, đây là lúc các bên liên quan cần cùng nhau lên tiếng, bảo vệ quyền lợi và danh dự của bóng đá Việt Nam, đồng thời thúc đẩy một môi trường thi đấu lành mạnh và công bằng.

Ngạo mạn hay thực tế: Tờ báo Indonesia và tham vọng của bóng đá quốc gia

“5 đội tuyển quốc gia sẽ hoảng loạn nếu Indonesia tung ra đội hình mạnh nhất ở AFF Cup, đội số 1 dễ thua lần thứ 4” – đây là tiêu đề một bài báo gần đây của tờ Okezone, Indonesia. Bài viết này cho rằng các đội mạnh nhất Đông Nam Á như Thái Lan, Việt Nam, Malaysia… đều sẽ phải lo ngại nếu Indonesia sử dụng đội hình mạnh nhất tại AFF Cup 2024.

Nhận định của tờ Okezone có thể được xem là ngạo mạn, nhưng thực tế lại không thể phủ nhận. Indonesia, với dàn cầu thủ nhập tịch đông đảo, đang thể hiện sức mạnh đáng kinh ngạc. Trong vòng loại thứ ba World Cup 2026 khu vực châu Á, họ đã hòa được Saudi Arabia, Australia, và thậm chí chỉ thua Trung Quốc với tỷ số sít sao 1-2, dù trận đấu đó HLV Shin Tae-yong đã thể hiện khả năng chiến thuật cực kỳ nguy hiểm.

Đội tuyển quốc gia Indonesia không chỉ là một hiện tượng nhất thời. Thành công của họ dựa trên sự kết hợp giữa dàn cầu thủ nhập tịch tài năng, được đào tạo ở châu Âu, và sự dẫn dắt của HLV Shin Tae-yong – người từng dẫn dắt đội tuyển Hàn Quốc tại vòng chung kết World Cup và thậm chí đã giành chiến thắng trước đội tuyển Đức.

Trong giai đoạn đầu, khi đội tuyển Indonesia tập hợp nhiều cầu thủ nhập tịch, họ chưa thật sự ăn ý và đã gặp một số thất bại. Ví dụ điển hình là trận thua 1-5 trước Iraq tại vòng loại thứ hai World Cup 2026 khu vực châu Á ngày 16/11/2023. Tuy nhiên, sau đó, họ đã ngày càng ăn ý và mạnh mẽ hơn, đồng thời tiếp tục nhập tịch những cầu thủ xuất sắc và trẻ tuổi, như trung vệ Mees Hilgers có giá 10 triệu euro.

Hướng đi đúng đắn của Indonesia đang giúp đội tuyển quốc gia trở nên mạnh mẽ, và họ hứa hẹn sẽ duy trì phong độ cao trong nhiều năm tới nhờ độ tuổi trẻ trung. Nếu truyền thông Indonesia cho rằng cả Đông Nam Á sẽ phải e ngại trước đội hình mạnh nhất của họ, thì chúng ta buộc phải thừa nhận điều này.

Bóng đá Việt Nam: Tìm đường đột phá trước thách thức mới

Indonesia mạnh lên là một thực tế mà đội tuyển Việt Nam không thể thay đổi. Điều quan trọng là chúng ta cần tìm cách để cũng trở nên mạnh mẽ hơn, tránh tụt hậu so với đối thủ.

Nhìn vào tình hình hiện tại, trong 5-10 năm tới, đội tuyển Việt Nam sẽ rất khó đuổi kịp Indonesia nếu chỉ dựa vào việc phát triển tài năng trong nước. Bóng đá Việt Nam vẫn chưa thực hiện tốt việc đào tạo cầu thủ, và V.League chưa đủ mạnh để giúp các tài năng vươn tầm quốc tế. Nhiều năm qua, bóng đá Việt Nam đã gặt hái được các lứa cầu thủ tài năng, nhưng thiếu tính ổn định.

Nguồn lực Việt kiều cũng đang được VFF chú trọng, nhưng so với Indonesia, nguồn lực này không hùng hậu bằng. Nhiều cầu thủ Việt kiều về nước thi đấu nhưng tài năng không nổi trội. Trên thế giới, có một số cầu thủ Việt kiều rất xuất sắc, nhưng lại nằm ngoài tầm với của VFF.

Một giải pháp có thể nằm ở chiến lược mà Việt Nam từng thử nghiệm nhưng sau đó bị bỏ qua: nhập tịch cầu thủ không mang dòng máu Việt Nam. Năm 2008, đội tuyển Việt Nam từng gọi một số cầu thủ nhập tịch, nhưng vì các vấn đề bên lề, phương án này bị hủy bỏ. Kể từ đó, cầu thủ nhập tịch trở thành khái niệm “cấm kỵ” trong các cấp độ tuyển quốc gia.

Trong trường hợp của Nguyễn Xuân Son, cầu thủ của Nam Định FC đã nhập tịch thành công và khao khát được thi đấu cho đội tuyển quốc gia. Thời gian qua, người hâm mộ và giới truyền thông đã tích cực vận động cho mối lương duyên này, nhưng VFF vẫn chưa có phản hồi. Không ai biết liệu đến tháng Một năm 2025, khi Nguyễn Xuân Son đủ điều kiện thi đấu cho đội tuyển Việt Nam, anh có được triệu tập hay không.

Trên thế giới, nhiều quốc gia đã thành công với việc sử dụng cầu thủ nhập tịch không phải con lai. Điều quan trọng là tỷ lệ sử dụng cầu thủ nhập tịch với cầu thủ nội địa và phát triển song song cả hai. Với bóng đá Việt Nam, việc bỏ qua nguồn cầu thủ nhập tịch trong nhiều năm qua là một sự lãng phí lớn. Trong bối cảnh thách thức từ Indonesia, bóng đá Việt Nam cần nghiêm túc cân nhắc chiến lược này.

Chấp nhận vị trí thấp hơn ở khu vực Đông Nam Á hay thử nghiệm, đột phá chiếc vòng kim cô mang tên “nhập tịch” đã trói buộc nhiều năm qua?